Mình đã loay hoay mua tên miền và hosting. Mình giống mẹ ở điểm này, quyết liệt. Mẹ mình hễ muốn làm gì thì phải làm ngay, phải có kết quả ngay. Mình cũng vậy. Ban đầu, mình định mở một cửa hàng trên sàn thương mại điện tử quen thuộc mà mình hay mua hàng trên đó. Cậu bạn hướng dẫn mình đã chỉ cho mình nhiều điều. Nào là plugin xem doanh thu của cửa hàng, plugin copy sản phẩm hàng loạt. Nếu không có sự giúp đỡ này hẳn mình lại mắc kẹt lại trong một mớ trì trệ. Vậy mà cuối cùng, cả hai tài khoản của mình đều không thể đăng sản phẩm được. Mình nghĩ, nếu cứ phụ thuộc vào sàn thương mại này thì sẽ không ổn. Vậy là mình bỏ luôn ý định đăng hàng bán trên ấy. Phụ thuộc là một điều không dễ làm. Nó đi ngược lại với bản tính độc lập của con người. Bất cứ ai muốn thao túng bạn, sẽ làm cho bạn phụ thuộc vào họ. Để khi bạn quen với việc phụ thuộc này thì bạn không thể rời bỏ họ nữa. Nhưng nói cho cùng, cuộc sống là một vòng tròn phụ thuộc lẫn nhau. Con người lại là bản thể sống theo cộng đồng. Điều quan trọng là mình xác định được đối tượng có thể phụ thuộc được, và phụ thuộc lâu dài.
Vậy là sau mấy ngày thử sức với việc đăng sản phẩm trên shoppe, mình đã dừng lại. Mình nghĩ đến việc tạo một website cá nhân, nơi mình có thể tự do viết nhiều thứ, chia sẻ nhiều điều, kể cả các sản phẩm mà mình có. Trang web này sẽ trở thành ngôi nhà của mình trên thế giới số. Có một ngôi nhà như vậy để chăm sóc thì thật thú vị. Vậy là mình hì hục mua tên miền, hosting…rồi cố gắng thiết kế giao diện của trang web. Mình mắc kẹt lại ở bước thiết kế giao diện. Vậy là mình nghĩ đến việc thuê người làm giúp. Lúc này, mình nhận ra một điều. Có thể là vì một người không có tiền nên họ sẽ biết được nhiều thứ qua việc cố gắng tìm hiểu để tự làm cái này hay cái kia. Theo lí thuyết này thì người có ít tiền sẽ biết nhiều thứ hơn người sử dụng tiền ngay từ đầu. Nếu ngay từ đầu, mình dùng tiền để mua hẳn một trang web, người ta sẽ bao trọn gói cho mình gồm tên miền, hosting, và thiết kế. Nếu vậy thì mình cũng chẳng cần trải nghiệm qua các bước mua tên miền, rồi hosting, rồi trỏ tên miền về hosting của mình. Mình phải mất cả ngày để làm việc đó. Như vậy, tiền có thể giải phóng được thời gian, nhưng cũng có thể làm giảm đi các bước trải nghiệm. Chủ yếu là người ta nhìn nhận ở góc độ nào mà thôi. Dù sao thì khi bắt đầu hành trình mới này, mình đã tự học tập làm được nhiều điều mà trước đây mình chỉ nghĩ tới nhưng chưa làm. Mình đang tận hưởng những điều này.
Còn ba tháng nữa là mình phải hoàn thành luận văn. Mình không muốn bị trễ hẹn. Hôm qua, có một tình huống làm mình nhận thấy mình ghét sự trì hoãn ở người khác đến mức nào. Mình tự nhủ, nếu đã ghét sự trì hoãn ở người khác thì cũng phải ghét sự trị hoãn ở chính mình. Đừng thiên vị cho bản thân, đừng nuông chiều bản thân. Mình nghĩ đến lúc được mặc áo tốt nghiệp, đội mũ tốt nghiệp, cầm bó hóa trên tay, nghĩ đến nụ cười của ba mẹ… Không phải mình ham hư vinh, đó chỉ là động lực để mình vượt qua sự trì hoãn của bản thân. Từ khi biết Chúa, mình đã không còn mờ mịt với con đường mà mình đang đi nữa.
Hôm nay, bên thiết kế trang web sẽ nhập bản thiết kế của họ cho mình. Họ bảo ngày mai mình sẽ có trang web. Mình đang háo hức. Mình chuẩn bị nhiều hình ảnh để làm hình đại diện cho các bài viết. Mình muốn màu chủ đạo của trang web sẽ là màu hồng, đầy những hoa mà mình thích. Bắt đầu hành trình này là điều thật mới mẻ, dù mình đã nghĩ đến nó từ rất lâu. Hẳn là chưa thu lại được gì, nhưng mình đã biết thêm nhiều điều. Rồi thì mọi việc sẽ ổn thôi.